Côtận hưởng cuộc sống cô quạnh trong sự lặng lẽ, yên bình, tự do nhưng cam tâmtình nguyện.
Tansở, Diệp Phiên Nhiên mới sực nhớ ra hôm nay là lễ Giáng sinh.
Vàingày nữa là đến Tết Nguyên đán. Năm 2008, năm người dân mong mỏi bấy lâu nay đãđến hồi kết thúc. Một năm đầy những buồn vui đau thương thăng trầm, tháng Haingập lụt, tháng Năm động đất, tháng Tám khai mạc Thế vận hội. Cuối năm lại gặpphải nguy cơ khủng hoảng tài chính toàn cầu. Dù rằng Giáng sinh là dịp l nhữngthương gia thích lôi ra "xào nấu" thì nay cũng trở nên tiêu điều ảmđạm hơn năm ngoái.
DiệpPhiên Nhiên rất sợ ngày lễ, bởi lẽ những ngày này cô chỉ có mộtmình. Thế nhưng, từ đầu năm đến cuối năm, ngày lễ cực kỳ nhiều. Sau Tết Nguyênđán là rằm tháng Giêng, Lễ Tình nhân...
CùngMạc Kỳ bước ra khỏi thang máy, cô liền thấy ngay chiếcxe hơi nhỏtrắng đậu trước cổng công ty. Mạc Kỳ quen anh chàng Giang Tuấn đã hơn hai năm,hai người mua nhà tại thành phố S, đang trong quá trình tu sửa để chuẩn bị ngày 1tháng 5 năm sau kếthôn.
MạcKỳ bước đến bên xe, nói dăm ba câu cùng bạn trai rồi nói với Diệp Phiên Nhiên:“Đi dùng bữa cùng bọn mình nhé? Anh ấy rủ vài người bạn đồng nghiệp, cả đám đicùng cho xôm tụ.”
“Thôivậy!” Diệp Phiên Nhiên vội vàng phẩy tay: "Các cậu đi đi, tối mình có việcrồi!”
MạcKỳ biết cô nói dối, không có bạn trai, gia đình không ở thành phố S, mỗi khiđến dịp lễ thì cực kỳ tẻ nhạt.
“Đừnggạt mình, cậu có việc gì chứ?” Cô khuyên nhủ: “Đi thôi, đều là người trẻ tuổicả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279920/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.