Dưới ánh nhìn chăm chúcủa bao người, Dương Tịch bế ngửa Diệp Phiên Nhiên đang mê man bất tỉnh chạyvội đến phòng y tế của trường.
Nhìn vẻ mặt ăn năn củaDương Tịch, Hạ Phương Phi không oán trách gì nữa, chỉ chạy đuổi theo sau, nhưng bước chân của cậu quá nhanh, cả đoạn đường cô phảichạy vội mới đuổi kịp.
Cuộc thi bóng rổ trên sânđành tạm dừng lại, đám đông vây quanh không chịu giải tán, vẫn đứng nguyên tạichỗ. Trước sự việc xảy ra đột ngột cùng cảnh tượng xô bát nháo, một nữ sinh nămhai trung học hoài nghi hỏi: "Cô gái đó là ai vậy, xem dáng vẻ căng thẳngcủa Dương Tịch kìa!"
"Ngốc thế! Ném bónglàm người ta bất tỉnh, không căng thẳng sao?" Bạn cô ta đáp, giọng coithường.
"Tớ thấy không đơngiản thế đâu!" Cô nữ sinh nheo nheo đôi mắt hồ ly ranh mãnh, chăm chú dõitheo bóng dáng Dương Tịch dưới ánh nắng mặt trời: "Có lẽ Dương Tịch rấtthích cô ta!"
Chàng nam sinh vẻ ngoàithường trông rất lạnh lùng, rất khó có thể mường tượng ra cậu thích mẫu ngườicon gái như thế nào.
"Cậu có trông thấyrõ tướng mạo cô gái đó không, trông có xinh không?"
"Không để ý! Khi đótình thế nguy cấp, ai mà chú ý nhìn dáng vẻ của cô ta chứ!"
Giờ phút này, bọn họ đangbàn luận về cô gái lặng lẽ cuộn tròn người trước ngực Dương Tịch, tâm trí chìmtrong cơn mơ màng. Cảm giác duy nhất cô cảm nhận được chính là hơi ấm cơ thểtrên người chàng trai cùng chút hơi thở nam tính và cả mùi mồ hôi nhàn nhạt.Ngoài những điều này ra, tất cả chỉ là sự trống rỗng.
Phòng y tế cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279896/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.