Trong thư Diệp PhiênNhiên căm phẫn nói rằng muốn Dương Tịch sau này đừng xuất hiện trước mặt cônữa. Cô cũng hiểu rằng thực tế việc này căn bản không thể nào làm được.
Khuôn viên trường học rộnglớn như vậy, lớp hai và lớp tám bậc trung học năm thứ hai cách nhau không xa,chỉ cách một tòa nhà lớp học. Tuy Dương Tịch không đến lớp ban xã hội nữa nhưngthi thoảng cô vẫn gặp bóng dáng cậu.
Tâm tình Diệp Phiên Nhiênxuất hiện sự biến đổi kỳ lạ. Bức thư tình dào dạt ướt át mấy ngàn câu cùngnhững lời văn câu chữ mãnh liệt cháy bỏng đã làm xáo trộn nghiêm trọng cảm xúctrong cô. Mỗi ngày, vừa bước vào cổng trường cô liền cảm nhận được cặp mắttrong đám đông lặng lẽ theo dõi cô.
Giờ tập thể dục giữa giờ,tuy cả trường với hàng ngàn học sinh, giữa một vùng trời đồng phục áo trắngquần xanh nhưng vừa liếc nhìn cô nhận ran gay Dương Tịch. Dáng người cao ráo,đứng ở hàng dưới cùng hàng ngũ lớp tám. Đứng trong hàng ngũ dài đó, cô khôngkhỏi suy ngẫm, liệu cậu có trông thấy mình không
Lẽ dĩ nhiên, cô có nhiềucô hội trông thấy cậu hơn, sáng sớm thứ Hai hàng tuần, nhà trường tổ chức nghithức kéo cờ. Trung học cơ sở, trung học phổ thông, mỗi tuần cấp cứ ra hai ngườikéo cờ, hai người nâng lá, bốn người luân phiên nhau. Dương Tích phụ trách kéocờ bậc trung học năm hai. Mỗi làn như vậy, Diệp Phiên Nhiên liền trông thấydáng vẻ hiên ngang hùng dũng của Dương Tịch trong nghi thức kéo cờ.
Những lúc đó, đám nữ sinhphía dưới chụm đầu ghé tai thì thầm: “Xem kìa, người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279894/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.