🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Tịch cũng chẳnghiểu vì sao mình phải nói lời xin lỗi với cô.

Trước đó, cậu không thểtha thứ cho Diệp Phiên Nhiên về việc phớt lờ sự tồn tại của cậu. Vậy mà giờđây, cậu càng sợ hãi hai chữ “đáng ghét” được viết trong đôi mắt cô.

Từ bao giờ cậu bắt đầu đểmắt quan tâm đến cô. Cậu muốn nhìn xuyên qua hàng lông mi dài để nhìn rõ xétcho cùng tận trong mắt cô ẩn giấu điều gì. Những lúc đánh cầu, cậu vô thức kiếmtìm bóng dáng mỏng manh của cô giữa đám đông hò hét bên sân. Những khi vào học,cậu ngẩn ngơ nhìn chòng chọc sống lưng gầy guộc của cô.

ào giờ văn, những lúcthầy giáo đọc bài văn mẫu của cô, cậu đều lắng nghe rất chăm chú, thầm tándương tài viết văn hay của cô. Nếu sinh ra thời cổ đại, cô nhất định giống nhưnữ thi nhân tài ba Lý Thanh Chiếu kiều diễm nấp sau khuê phòng, cầm kỳ thi họa,uống rượu ngâm thơ, gả cho người chồng cùng chung chí hướng, tôn kính lẫn nhau.

Những lúc thế này, trongđầu cậu liền vụt lên hình ảnh cô cùng Thẩm Vỹ sánh vai đạp xe bên nhau dưới conđường rợp bóng râm.

Diệp Phiên Nhiên thíchThẩm Vỹ, điều này Dương Tịch đã biết từ lâu. Cậu mạo danh bút tích Thẩm Vỹ viếtbức thư tình vốn dĩ chỉ muốn chòng ghẹo cô. Nào ngờ cô khờ khạo đứng chờ dướisân đúng một tiếng đồng hồ. Âm mưu của cậu được vẹn toàn, cậu thầm mỉm cườiđồng thời cũng hiểu được nỗi lòng của cô.

Cảm giác mất mát hệt nhưcơn gió rét căm căm mùa đông ùn ùn kéo đến. Một giọng nói khẽ khàng không ngừngvăng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279886/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cớ Sao Mãi Yêu Em
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.