Nguyệt Yên trầm tĩnh ngồi trong phòng, cẩn thận xếp lại mấy bộ quần áo của mình rồi cho vào vali. Từ lúc cô được gả vào Lăng gia, khi mẹ ruột của Hi Vũ còn sống đã mua sắm cho cô rất nhiều. Có lẽ trong căn nhà này, bà là người đối xử với cô tốt nhất, yêu thương cô nhiều nhất. Từ sau khi bà mất, cha của anh cưới thêm một người vợ nữa về nhà. Bà ta có đời tư phức tạp, khiến một người bình thường đã lạnh lùng như Hi Vũ, nay lại càng khó chịu hơn. Mâu thuẫn trong nhà xảy ra càng nhiều, đỉnh điểm là khi anh và cha anh cãi nhau, anh cho người lên phòng mang hết đồ của mẹ kế ném ra đường đuổi bà ta đi.
Lần đó, không ai trong nhà mà không biết Hi Vũ và cha anh đã nổi chiến long trời lở đất thế nào.
Vì để không tái diễn tình trạng này, Lăng lão gia đành phải đưa người vợ sau của mình sang Mỹ định cư một thời gian. Ông ấy giao lại quyền hành cho Hi Vũ quản lí, nhưng vẫn theo dõi anh từ xa.
"Thiếu phu nhân!"
Nguyệt Yên ngước lên nhìn, trông thấy bà quản gia đang đứng ở ngay cửa thì mời bà ấy vào trong. Nhưng bà ấy không ngồi, chỉ đứng ở gần cô buồn bã nói.
"Thiếu phu nhân! Nếu để cụ Lăng biết thiếu gia và cô ly hôn, nhất định Lăng gia sẽ lại gặp sóng gió."
Cô cụp mắt không biết nên nói thế nào. Giống như người mẹ đã mất của Cô Vũ, ông nội của anh rất mến và yêu quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tuong-phung/2861389/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.