Hiểu Anh đang ăn không hiểu chuyện gì, thấy mẹ mình động tay động chân với chị họ mà phát hoảng. Cô ta đẩy mẹ mình ra hỏi.
"Mẹ làm gì vậy? Sao lại đánh người ta?"
Cô Lan mắng luôn cả con mình.
"Mày biết cái gì mà nói? Để mẹ nói cho mày hiểu. Bây giờ nó không còn là vợ của Lăng Hi Vũ, là dâu nhà hào môn. Sau này tiền tiêu xài của mày, quần là áo lụa của mày đều dẹp hết đấy! Mày bênh nó nữa đi!"
Cô ta há miệng ra, nhìn Nguyệt Yên đang ngồi ở ghế. Cô không những bị cô mình đẩy, mà còn bị đánh vào người đến mấy cái. Thân thể này không đau, nhưng tim thì giống như chết lặng. Tình thân rẻ mạt như vậy, còn thua cả những đồng tiền mà cô đã mang về. Bao nhiêu năm qua, kể từ khi cha mẹ cô mất bà ta chẳng lo được gì, bàn thờ hương quả cũng không chu toàn được.
Nguyệt Yên nghĩ tình bà ta và Hiểu Anh là người nhà, nên luôn dang tay ra giúp đỡ khi còn có thể. Bây giờ cô đã như vậy rồi, họ mới thật sự lộ ra bộ mặt thật.
"Thật sao chị?"
Hiểu Anh đi đến đứng trước mặt cô, lúc này mới nhận ra được hậu quả nghiêm trọng của việc cô rời khỏi Lăng gia. Cô ta đang ăn không ngồi rồi, sống sung sướng chẳng phải động tây chân. Bây giờ tiền không có nữa, làm sao tiếp tục hưởng thụ cuộc sống huy hoàng?
"Nhà này đúng là nuôi phải đứa con gái bất hiếu mà! Anh chị trên trời ngó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tuong-phung/2861388/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.