"Anh... Đừng nghịch! Hôm nay, thật sự không được!"
Nguyệt Yên nói mà thấy ngượng không chịu được. Kì thực cô cũng không muốn để Hi Vũ khó xử, chỉ là sáng nay vào nhà vệ sinh mới phát hiện mình đã đến kì rụng dâu. Nhưng dù sao anh cũng là đàn ông, nói chuyện này quá thẳng thắn thì người ngại chỉ là cô mà thôi.
Hi Vũ dường như hiểu ra gì đó, anh nhìn cô dịu dàng, cố gắng dùng từ ngữ khéo léo nhất để hỏi Nguyệt Yên.
"Em bị đau bụng?"
Cô nhìn anh hơi ngẩn ra, sau đó khẽ gật đầu. Anh cũng gật đầu lại một cái, rồi đứng dậy cứ thế mà đi.
Lẽ nào chỉ vì biết cô đến kì rụng dâu mà anh không cần cô nữa? Nguyệt Yên ngoái đầu nhìn, mới thấy anh đang đứng ở bếp nấu nước ấm, còn loay hoay tìm túi chườm trong tủ. Cô chớp mi mắt, nhìn Hi Vũ đang chuẩn bị cho mình một túi chườm nóng để làm giảm đau bụng. Là cô nghĩ lung tung rồi!
Cô biết anh rất tốt với mình, thậm chí ngoài cha mẹ ra thì anh chính là người đối xử với cô giống như họ. Anh không toan tính gì, chỉ cầu cô được bình an, hạnh phúc. Chỉ là không ngờ anh lại chu đáo đến mức như vậy, chăm sóc cô như một đứa trẻ.
"Nào! Yên Yên nằm xuống đây!"
"Á?"
Nguyệt Yên nhìn Hi Vũ đang ngồi cách mình một khoảng, tự chỉ tay xuống đùi mình. Cô hơi ngượng một chút, nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm xuống đùi của anh. Kéo áo của cô lên để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tuong-phung/2861301/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.