Nguyệt Yên cười dịu dàng, lễ phép. Cô bước vội đến chào hỏi.
"Ông nội!"
Hi Vũ thấy cô đi cứ như chạy, trong lòng không kìm được sự sốt ruột mà bước lên đỡ lấy tay cô. Anh đặt tay lên bụng cô, nhẹ nhàng nói.
"Yên Yên! Em đang có thai đừng đi nhanh như vậy!"
Ông cụ Lăng đang cười thì có hơi khựng lại, gương mặt ôn hoà nhăn nheo này dường như phút chốc hoá thành đứa trẻ. Ông nhìn anh, rồi lại nhìn Nguyệt Yên, sau đó là nhìn xuống cái bụng hơi nhô lên của cô. Tay của anh vẫn chưa rời khỏi đó, vừa nhìn đã thấy khác lạ.
Ông bước lên một bước, đôi mắt sáng lên nhìn cô cười hỏi.
"Cháu dâu à! Cháu đã..."
Hi Vũ cười đáp.
"Ông nội! Ông có chắt rồi!"
Câu này của anh vừa thốt ra, cũng là lúc Lăng lão gia từ trên lầu đi xuống. Đã mấy tháng trời Hi Vũ không về nhà, hai người giống như hoàn toàn xa lạ không phải máu mủ ruột rà. Ông ta nhận ra rằng, bản thân có lẽ đã quá xem trọng thứ mà mình luôn có trong tay. Còn tình thân, với ông ta lại vô cùng xa cách. Nhìn Nguyệt Yên mặc váy rộng, khi cô nghiêng người có thể thấy phần bụng hơi nhô cao. Khoé môi ông ta bất giác cong lên, bước nhanh xuống lầu.
"Có thật không? Nguyệt Yên có thai rồi sao?"
Ông ta bước nhanh đến chỗ của Nguyệt Yên, khiến Hi Vũ không khỏi đề phòng mà đứng chắn trước mặt. Sau bao nhiêu chuyện xảy ra, anh đã mất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tuong-phung/2861268/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.