Nắng nhẹ sáng sớm từ từ vào phòng.
Quốc vương Á Tư Đặc chầm chậm mở mắt.
Thật lạ… tại sao toàn thân lại cảm thấy đau nhức?
Chắc là do say rượu, nhưng say rượu thì làm sao mà đau thắt lưng được?
Đầu óc Á Tư Đặc bây giờ rất mông lung, không nhớ được chuyện gì đã xảy ra. Chỉ biết nhìn đăm đăm ra cửa sổ.
Nắng vàng bên ngoài chiếu lên mặt hắn, như một tia sét vang lên giữa trời quang, trong đầu Á Tư Đặc hiện ra một đôi cánh màu hoàng kim.
“Aaaaaaa…..”
Quốc vương Á Tư Đặc bật dậy.
“Ai…ui…đau quá!…” Động tác quá nhanh làm cho cặp mông của hắn lập tức bị ê ẩm.
Tất cả ký ức bị vũ nhục tối qua đã rõ mồn một.
“Đồ chết giẫm! Ta mặc kệ ngươi là yêu quái phương nào, nhất định phải đem con chim chết tiệt nhà ngươi băm vằm ra thành ngàn mảnh.”
Á Tư Đặc nổi trận lôi đình, chạy nhanh đi lấy bảo đao, hắn đang muốn giết người.
“Em gọi ai là con chim chết tiệt?” Ái Nhĩ vung cánh, nở nụ cười quyến rũ, hạ xuống từ trên trần nhà.
“A…a…” Nhìn đến đôi cánh kia, Á Tư Đặc lại hoảng sợ, vội vàng vung bảo đao ra “Ngươi…Rốt cuộc ngươi là yêu quái phương nào?”
“Yêu quái? Sao lại ăn nói khó nghe như vậy?” Tâm trạng của Ái Nhĩ điện hạ rất tốt nên không tức giận, ngược lại còn ân cần hỏi thăm “Mông có còn đau không?”
Lời quan tâm, nhưng vào tai Á Tư Đặc thì chẳng khác nào là cố ý khiêu khích. “Ngươi có chết trăm vạn lần cũng không đền hết tội! Đừng có ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-quoc-ai-kinh/145477/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.