Tim của Á Tư Đặc đập mạnh một chút khi nhìn thấy Ái Nhĩ chỉ vào bức tranh có hình hai người ở tư thế 69.
“Nhanh lên, mau liếm cho tôi.” Ái Nhĩ lấy ra tính khí của mình để ngay trước mặt Á Tư Đặc.
“Không được, anh liếm trước!”
“Sao lại là tôi? Cậu liếm trước mới đúng.”
“Anh trước.”
“Cậu trước.”
Hai người lại giằng co thêm một hồi, vẫn chưa biết ai sẽ thắng cuộc.
Á Tư Đặc chỉ vào tính khí của Ái Nhĩ điện hạ, giọng điệu trêu tức “Tiểu kê kê của anh nhỏ hơn của tôi, đương nhiên là anh phải liếm cho tôi trước rồi!”
Tên đàn ông thấp kém dưới địa cầu này dám nhục mạ bổn vương. Ái Nhĩ chưa bao giờ bị giễu cợt, phẫn nộ “Kê kê? Của cậu mới là kê kê, của tôi là thần điểu!”
“Thần điểu??? Ha ha ha … buồn cười chết mất!”
“Cười cái gì? Không tin thử một lần rồi biết.”
Hai vị đế vương cao quý, tôn nghiêm đang giống như hai đứa trẻ đọ nhau xem kê kê của ai lớn hơn. Nếu chuyện này đồn ra ngoài, người khác không cười tới rụng răng mới lạ.
“Nhìn cho kỹ đi? Của tôi có lớn khủng khiếp không?” Á Tư Đặc từng trải “bách chiến bách thắng”, vô cùng tin tưởng vào “vũ khí” của mình.
“Rõ ràng là của tôi lớn hơn!”
Nói đùa, bọn họ là người của tộc Vũ nhân, dù không ham sắc dục nhưng điều đó không có nghĩa là “vũ khí” của họ nhỏ hơn so với đám người dưới địa cậu này. Huống chi, y là đại vương của Thiên Vũ tinh cầu, chắc chắn nếu so sánh trong đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-quoc-ai-kinh/145476/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.