Nhận được tin Bạch Sính Đình đã chết, QuýThường Thanh cảm thấy như trút được tảng đá trong lòng, mừng rỡ banthưởng cho công thần Phiên Lộc chức vị thủ thành, dặn dò hắn phải giữkín bí mật này.
Không biếtcó phải là qua cơn Bĩ cực đến hồi Thái lai? Cứ ngỡ bóng ma chiến tranhđã đổ xuống, Vân Thường sẽ phải rơi vào cảnh sinh linh lầm than, nhưngrất nhiều chuyện bất ngờ xảy ra. Không những trận chiến không xảy ra màSở Bắc Tiệp còn không thể gượng dậy sau cái chết của Bạch Sính Đình,hiện không rõ tung tích. Vương thất Đông Lâm rối ren, không thể dòm ngóVân Thường.
Vì không còn chiến sự nên hổ phù trong tay Phò mã đã quay về tay Công chúa điện hạ.
“Ha ha…”, Quý Thường Thanh cười cảm khái, “Xem ra nước cờ Bạch Sính Đình thực là chuẩn xác”.
Quý ThườngThanh không hy vọng người khác biết rằng cái chết của Bạch Sính Đình cóliên quan đến Vân Thường nên đã giấu kín bao nhiêu ngày, đợi đến khi tin tức về cái chết của Bạch Sính Đình truyền khắp thiên hạ bởi các tướngsĩ Bắc Mạc công khai bái tế Bạch cô nương, ông ta mới vào cung gặp DiệuThiên công chúa.
“Chết rồi?”, Diệu Thiên thất kinh, hạ giọng hỏi, “chẳng phải ta đã dặn Thừa tướng,đại chiến qua rồi, hãy để Bạch Sính Đình tự sinh tự diệt ư? Sao Thừatướng còn không chịu buông tha cho nàng ta?”
“Công chúahiểu lầm rồi. Công chúa đã dặn dò, thần sao dám không nghe? Bạch SínhĐình muốn vòng qua cửa khẩu biên giới Vân Thường, từ sơn mạch tiến vàoBắc Mạc, kết quả là tự cho mình thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phuong-bat-tu-thuong/2148655/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.