" Anh thật sự rất sợ, Tĩnh Tĩnh...em có biết là lúc đó anh sợ em sẽ bị tổn thương hay không? "
"...Hành, đã không sao nữa rồi. Em không sao, chẳng phải là anh đã cứu em? "
Cô biết là anh lo cho cô, quan tâm cô. Cô nhìn anh khẽ cười nói sau đó quay lại ôm chặt lấy anh
" Cảm ơn anh, Duật Hành...vì đã chấp nhận em, đã dành tình yêu cho em như vậy. Em rất vui khi được ở cạnh anh! "
" Đồ ngốc! "
Nghe cô nói thế Cố Duật Hành khẽ cười anh cũng vòng tay ôm lấy cô
" Em yêu anh! "
" Anh cũng yêu em Tĩnh Tĩnh! "
Cố Duật Hành yêu thương cúi đầu hôn lên môi cô một nụ hôn. Sự ham muốn bắt đầu nổi dậy, anh chuyển môi xuống mà hôn lấy cái cổ trắng ngần kia. Không phản đối với hành động này của anh. Trái lại cô còn hơi ngửa đầu ra phía sau
" Ưm..."
Một tay ôm lấy eo cô làm trụ cho cô. Tay còn lại anh dùng nó bao phủ một bên mềm mại trước ngực cô mà xoa nắn nó. Lâm Tĩnh vì khoái cảm lúc này dâng lên, khẽ ngân nga một tiếng làm động lòng người. Cố Duật Hành vì nghe thấy tiếng rên nhỏ của ai kia vì thoải mái mà phía bên dưới người anh em của mình bắt đầu cương lên
Thật đúng là tiểu yêu tinh, ăn em bao nhiêu cũng không đủ đối với anh...!
" A ưm....nhẹ, nhẹ thôi! "
" Ngoan, thả lỏng ra một chút. Em thật khít! "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2465921/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.