06/06/2021
Trên người cậu rất lạnh.
Cũng rất gầy, những đốt xương sau lưng cũng cộm đến đau tay.
Gương mặt gầy gò của cậu vương đầy nước mắt, nước mắt cũng bị gió sương thổi đến lạnh lẽo.
"Đừng chạy nữa," Thân Nguyên Cảng ôm chặt lấy cậu, đôi môi hắn kề cận bên tai Triệu Nhất Dưỡng, một hơi thở ấy dường như đã sưởi ấm vành tai lạnh đến đau xót của cậu.
Triệu Nhất Dưỡng như một chiếc thuyền đã lênh đênh trên biển rất lâu, lâu đến nỗi chẳng còn biết thời gian nữa, đến hôm nay đột nhiên dừng lại ở một bến cảng cũng đã nhàn rỗi từ rất lâu.
Toàn bộ sức lực còn lại của cậu đã bị cái ôm của Thân Nguyên Cảng hút đi, lồng ngực nóng ấm, trong miệng đều là vị máu tanh.
Thân Nguyên Cảng xoay người cậu lại, cả hai như dính vào nhau. Thân Nguyên Cảng vươn tay lau đôi mắt đẫm lệ của Triệu Nhất Dưỡng. Bên má trái cậu hoàn toàn sưng tấy lên, khóe miệng cũng bị rách, cậu lại lắc đầu, đôi môi run rẩy, hai tay nắm chặt vạt áo của Thân Nguyên Cảng.
—— Em không phải người thứ ba.
"Tôi biết, tôi biết, em không phải là người như thế." Thân Nguyên Cảng đương nhiên biết cậu muốn nói điều gì.
Tác dụng của cái tát kia bắt đầu chầm chậm chạy đến, Triệu Nhất Dưỡng cảm giác như bên tai có một cái máy phát nhạc bị hỏng, xung quanh đều là tiếng ong ong ong, giọng nói của Thân Nguyên Cảng như một chiếc băng cát-xét cũ, nghe không rõ ràng lắm.
"Không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phu-khuyet-trinh/2420509/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.