🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô Trúc nghiêm sắc mặt bảo với Tâm Đăng rằng :



- Ta có việc cần kíp phải đi, mi ráng ở lại chịu khó luyện võ.



Nói rồi xá chào Vạn Giao đoạn quay lưng đi vào đêm tối.



Vạn Giao bước tới vỗ vai Tâm Đăng mà nói :



- Bắt đầu từ ngày mai mi cứ công khai mà luyện võ với ta.



Tâm Đăng mơ màng gật đầu, thế là thêm một tay giang hồ lão luyện lại đi vào đời của Tâm Đăng.



Thời gian qua rất nhanh.



Lại thêm 5 ngày nữa trôi qua.



Khí hậu ở kinh đô Tây Tạng bắt đầu lạnh lẽo, đồng đạo của Tâm Đăng thảy đều mặc thêm một lớp áo ở bên ngoài, nhưng Tâm Đăng vẫn mặc một manh áo mỏng manh mà không sợ rét.



Trong năm ngày này, Bệnh Hiệp lại trở bệnh thêm một lần nữa, bệnh tình thật là trầm trọng.



Tâm Đăng buồn rầu lắm, mười mấy năm tu hành vẫn không giải thoát được tư tưởng cho chú, chú vẫn bị “sinh lão bệnh tử” chi phối tâm tư.



Một hôm chú đi thăm Bệnh Hiệp, thấy ông ta nằm trên giường bệnh, hơi thở yếu mòn, lần này ông ta không thể cầm bút mà truyền võ nữa, chỉ dùng cặp mắt lờ đờ để truyền đạt tư tưởng mà thôi.



Tâm Đăng học võ qua hình thức đó, thực là cực khổ vô cùng. Suốt buổi sáng, chú phải phí rất nhiều sinh lực.



Lúc trở về chùa, chú tắm gội xong bèn lên chính điện, nơi ấy lúc bấy giờ khói hương nghi ngút, có rất nhiều thiện nam tín nữ đang hành hương.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phat-tam-dang/1920357/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cổ Phật Tâm Đăng
Chương 12: Người khách lạ phương xa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.