Buổi tối, cô cùng Trần Thiệu Thần đến phòng tự học. Hai người ngồi ở cuối phòng.
Phòng học yên tĩnh, hai người yên tĩnh đọc sách.
Trần Thiệu Thần phát hiện ngón tay cô đã ngừng lại nơi trang sách này thật lâu không chuyển động. Hắn gõ đầu ngón tay lên bàn một cái, gấp sách.
"Cố Phán —— "
Cố Phán giật mình quay đầu, trong mắt hiện lên nghi hoặc, "Sao ạ??"
Trần Thiệu Thần khẽ nheo mắt, giơ tay ra dấu, "Hôm nay vui lắm à?"
Cố Phán nghiêng người sang, không tiếng động mà trả lời, "Phòng vẽ rất tuyệt, giám đốc hơn ba mươi tuổi, rất hòa nhã, cách làm việc cũng rất tốt."
Trần Thiệu Thần nhíu mày, đầu ngón tay thoáng ra dấu, "Giám đốc là nam?"
Cố Phán khựng lại, "Đúng thế. Anh ấy là bạn của thầy Lý, tên là Chu Nhuận Chi." Cô viết cái tên lên giấy.
Chu Nhuận Chi ——
Trần Thiệu Thần thầm nhẩm lại một lần tên gọi này. Nếu như nhớ không lầm, người đàn ông này đồng thời cũng là giám đốc của một công ty trên thương trường.
Lý Thịnh có vẻ như đối với hai học trò này quá tốt. Trần Thiệu Thần có cảm giác, Lý Thịnh đối với cô giống có loại cưng chiều dành cho con gái.
Trần Thiệu Thần hứng thú nở nụ cười.
"Sao vậy?" Cố Phán lúng túng.
Trần Thiệu Thần khoa tay, "Tuần sau thi, định đánh bài gì?"
Cố Phán hít một hơi, yếu ớt khoa tay, "Tìm được vài bài." Cô viết tên bài lên giấy "Fantaisia-Impromptu in C# minor" "Piano Sonata in A major" (*)
Trần Thiệu Thần nhìn qua tên bài, "Cũng không tệ, trong không khí tưng bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phan-ruc-ro/20474/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.