Ánh mắt Trần Thiệu thần lướt qua mặt cô, cuối cùng nhìn Hàn Diệp Hành đang đứng ở một bên."Đã lâu không gặp."
Hàn Diệp Hành mỉm cười, "Học sinh mới của năm nay có vẻ nhiệt huyết hơn năm trước."
Trần Thiệu Thần sắc mặt không đổi, "Tiếc là cậu hiện tại không ở trong hội học sinh."
Hàn Diệp Hành: "Không phải đã có cậu sao." Hàn Diệp Hành mới vừa cùng giáo sư nghiên cứu từ Thượng Hải trở về, anh lấy ra một mảnh giấy trắng gấp, "Thầy Tần nói mình chuyển cho cậu."
Hóa ra người Hàn Diệp Hành đợi là anh. Cố Phán không biết tại sao lại nghĩ đến một câu nói "Vốn chuyện xưa chỉ do trùng hợp" .
Trần Thiệu Thần tiếp nhận, "Cảm ơn."
Bầu không khí hơi ngưng trệ.
Cố Phán nuốt một cái, ngón tay khẽ nhúc nhích, "Học trưởng —— "
Thấy cô giơ tay, Trần Thiệu Thần trong nháy mắt thở ra một hơi, "Đăng ký câu lạc bộ nào rồi?" Thấy trong tay cô cầm vài tờ rơi quảng cáo của các câu lạc bộ.
Cố Phán ra dấu, "Câu lạc bộ hoạt hình."
Trần Thiệu Thần nín cười, câu lạc bộ hoạt hình, cô thực sự là chưa hết tính trẻ con.
Hàn Diệp Hành hơi động mi tâm, "Hóa ra hai người quen nhau à?"
Trần Thiệu Thần bất động thanh sắc, tựa hồ muốn đem cái vấn đề này để cho người nào đó đáp lại.
Cố Phán gật đầu, ra dấu, "Bọn em là đồng học cao trung." Vừa mới "nói" xong, cô liền sực nhớ, Hàn Diệp Hành hẳn là nhìn không hiểu thủ ngữ.
"Bọn mình là đồng học cao trung." Trần Thiệu Thần đúng lúc phiên dịch nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phan-ruc-ro/20464/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.