Mối quan hệ yêu đương bắt đầu một cách hoàn toàn không bình thường như những tình yêu khác, nhưng nó lại vô cùng đặc biệt. Đặc biệt ở chỗ là khi hai trái tim đã quá tổn thương thì cho rằng sẽ biết trân trọng từng phút giây hạnh phúc cho dù là nó còn nhỏ nhưng đến mức nào.....
Tối hôm ấy khách về hết, Thành vẫn ở lại giúp Nhi dọn dẹp quán...
- yêu một cô gái bán quán đồ ăn chắc mệt lắm đúng không?
Nhi vừa hỏi thành vừa cười, cứ coi như là yêu đi, bởi vì giấc mơ đâu có ai đánh thuế....
- anh không có mệt...
- vậy có chán không?
- cũng không thấy chán...
- Vậy thì em sẽ coi như đó là hạnh phúc...
Nhi đi tới bên cạnh Thành rồi chủ động ôm lấy anh. Muốn tìm kiếm một chút ấm áp, một chút yêu thương. Vì biết đâu dù là trong phép thử thì cô cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình.
Cô ơi! lấy bố cháu không? ngoại truyện 7.
- cho em là con người dễ dãi cũng được, quá dễ dàng yêu thương một người cũng được. Em không quan tâm nữa. Suốt thời gian qua em sống như một cỗ máy lập trình, yêu thương, tha thứ, đau khổ rồi lại yêu thương. Gặp được anh rồi, em xin lỗi, em ích kỉ, em cầu toàn, em muốn bên anh.....
Phải khó khăn lắm Nhi mới nói ra được những lời ấy. Chỉ sợ người đàn ông trước mặt sẽ nghĩ mình là một người phụ nữ thực dụng, chỉ sợ sẽ coi thường cô. Nhưng suy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-oi-lay-bo-chau-khong/2168189/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.