Dũng lao về phía thác nước, nhưng cả Lan và Trang dường như biến mất không một chút dấu vết vì dòng nước chảy quá xiết. Anh ta định lao mình xuống thác nước để tìm Lan nhưng bị mấy người kia lôi lại.
- bỏ ra, các người mau bỏ tôi ra.
- Cậu điên rồi, nếu cậu nhảy xuống đó thì cậu chỉ có con đường chết mà thôi.
- Tôi nói các người bỏ tôi ra.
Lúc này thì một trong những người kia vung tay đấm mạnh vào mặt Dũng rồi quát.
- cậu chết cũng được nhưng con gái cậu ai sẽ chăm sóc đây...
Bé Bông phải chứng kiến cái cảnh Lan và Trang cùng rơi xuống dưới thác nước thì không thể chịu đựng nổi, con bé ngất lịm đi rồi nằm ngay ở dưới nền đất lạnh lẽo, mưa cứ thế phả vào mặt.
- Hãy chăm sóc con bé giúp tôi, tôi sẽ quay lại.
Dũng nói xong câu đó thì chạy vội theo phía dòng nước chảy, anh chỉ mong sao đoạn dây thừng kia sẽ vướng vào một cái cành cây nào đó rồi níu giữ Lan lại. Nhưng mọi thứ dường như trở nên vô vọng, dường như trở nên quá đỗi mờ mịt khi dòng nước cứ thế chảy xiết....
Dũng cứ thế mãi miết chạy theo phía dòng nước, anh chạy ở trên bờ còn dòng nước thiên nhiên kia giận dữ không hề có dấu hiệu muốn dừng lại.
Dòng nước ấy cứ thế chảy đi mà Dũng cũng không biết đâu mới là điểm dừng, bất lực, Dũng ngã khuỵ xuống dưới đất, chân anh vừa vấp phải một cái gốc cây nhọn, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-oi-lay-bo-chau-khong/2168161/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.