- bây giờ cô về phòng chăm sóc cho con gái tôi đi. Nếu như không biết làm mẹ như thế nào thì có thể lên Google tìm hiểu. Tôi trả cô tiền để cô làm tốt việc của mình, còn nếu cảm thấy không làm tốt được thì nên cố gắng đừng để người khác phải nói nhiều...
Ai mới là người nói nhiều đây. Nãy giờ Lan đâu có được nói, chỉ có mỗi mình anh ta nói chứ ai nói gì đâu. Lan bực tức bỏ đi, nếu như không phải vì cái mức lương 20 triệu kia thì cô đã Sớm đạp cho hắn một phát rồi, Đúng là đồ đáng ghét.
Lan cầm theo cái bản hợp đồng kia trở về phòng, bé bông nhìn thấy cũng tò mò lắm nhưng không dám hỏi. Con bé thường được dạy là không được tò mò chuyện của người lớn, và nó cũng tự nhận thức được như thế là không tốt...
Trong khi Lan còn bận bịu với công việc dạy dỗ bé Bông học bài thì Dũng đã đi tới nhà Lan mà không thông báo cho cô biết. bình Thường anh là một con người nói năng rất lưu loát, chuyện thuyết phục một người nào đó thì không phải khó khăn.
Tuy vậy nhưng khi đứng trước cửa nhà Lan thì anh lại có chút hồi hộp, vẫn đang suy nghĩ là không biết phải dùng lý do gì để thuyết phục bố của Lan đồng ý để cô ở lại nhà anh...
Phải mất vài phút đắn đo anh mới dám bấm chuông, Một lát sau thì ông Vương ra mở cửa. Nhìn thấy người đàn ông lạ Lẫm đứng trước cửa nhà mình Ông ấy cũng ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-oi-lay-bo-chau-khong/2168106/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.