Lại nói hôm đó Kim họa sĩ sau khi được Phạm Khinh Bachỉ bảo thì giống như là thu được chí bảo. Hắn đến Hoan Hỉ Thiên mua một quyển 《PhượngCầu Hoàng 》, mọichiêu thức của nhân vật nam chính đều nghiên cứu cả, rồi tràn đầy khí thế bắtđầu đi tìm Tiểu quả phụ. Ai ngờ…
Ngày thứ nhất, hắn ngâm thơ dưới tường nhà nàng bịnàng hắt một chậu nước. May là hắn phản ứng nhanh nhẹn nên tránh thoát .
Ngày hôm sau, hắn hẹn nàng đi dã ngoại. Trên bờ sônghắn đánh đàn, bị nàng đẩy mạnh xuống sông, may là hắn biết khinh công mà lướttrên mặt nước để lên bờ.
Ngày thứ ba, hắn xuất đòn sát thủ tặng bảo ngọc gia truyền! Quả nhiên! Tiểu quả phụ bịhắn làm cảm động! Nàng đã ra gặp hắn! Lại còn cười đến rạng rỡ! Nhưng mà! Nàngđang nói gì vậy? Cái gì gọi là “Ta rất thích miếng ngọc này, ta đồng ý khôngđem việc ngươi bất lực nói ra ngoài. Sau này ngươi không cần giở các thủ đoạnnữa được không?”
Ai bất lực? Ai! Bất! Lực!!!
”Nàng lại còn nói ta bất lực … Ta bất lực … Tabất lực …”
Lại nói ở nơi khác, nét mặt Giải Đông Phong cũng khônghề dễ coi. Hắn từ Hộ Bộ tan việc, trên đường đi nhận được cái nhìn soi mói kỳdị của mọi người. Tuy nói hắn tự biết không được tính là loại anh tuấn tiêusái, nhưng mà không đến mức chỉ trong một đêm thành diện mạo khó nhìn đến nỗilàm cho nữ nhân toàn thành căm phẫn? Mọi người đều coi hắn như kẻ có thù giếtcha với họ, đau lòng tức giận trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-thinh-tu-trong/1883753/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.