Phía sau núi mà Ngũ Tỷ nói kỳ thực cũng không thể coilà núi, vừa không cao cũng không lớn, thậm chí đến cả cây cũng không có, chẳngqua chỉ là một cái sườn núi. Ven đường mùicỏ thơm ngát, hoa dại mênh mông, trong núi còn có một con sông, thấy thế nàocũng là điều kiện tốt nhất để đi ăn cơm dã ngoại vùng ngoại ô. Đáng tiếc căn cứvào một số quy luật từ xưa đến nay , phàm là những nơi được gọi là “phía saunúi”, nhất định sẽ có vô số chuyện ma quỷ. Cái sườn núi này cũng không ngoạilệ.
Phạm Khinh Ba là sợ là quỷ, bất quá nàng cũng đã từngchôn chân tại địa phủ hơn một tháng, cũng coi như được hưởng thể chế của hộiviên chứ, tốt xấu gì đám ma quỷ kia cũng sống ở nơi phong cảnh tươi đẹp vớinhững ánh nắng long lanh thế này. Hơn nữa giờ là giữa ban ngày, chắc chúng sẽchẳng hù doạ ai đâu.
Nghĩ như vậy, đi ở trên đường núi không một bóngngười, cũng không hề sợ hãi, ngược lại còn cảm thấy nhàn nhã thích thú. Khôngbao lâu liền lên đến đỉnh núi, nhìn quanh bốn phía, càng rõ ràng ý thức đượcthế nào là phía sau núi, chỉ cần liếc mặt một cái liền có thể nhìn đến điểmcuối cùng.
Cái liếc mắt này đương nhiên là bao gồm cả con sôngbên kia nha, cũng cùng với nam nhân đang tắm ở trong đó luôn.
Nếu là một thục nữ, gặp phải tình huống này, lựa chọntốt nhất là xoay người rời đi, hoặc cũng nên nhắm mắt lại nhắc nhở nam nhânđang tắm rửa trong dòng sông mặc quần áo vào. Mà thật hiển nhiên là, Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-thinh-tu-trong/115882/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.