Phạm Khinh Ba là người theo chủ nghĩ hưởng lạc, luônluôn thực hành theo nguyên tắc tận hưởng lạc thú trước mắt, cho nên kiếp trướccho dù cuối cùng bởi vì ra biển du ngoạn gặp biển động mà chết sớm cũng chưatừng hối hận qua.
Mỗ phán quan râu rậm rạp so với Diêm Vương còn giốngDiêm Vương hơn đã nói, người sau khi chết đều oán niệm, tiếc nuối, chấp nhất,hối hận, vướng bận hoặc là hi vọng hóa thành hồn, cùng với phách rời khỏi thânthể một cách thanh thản hóa thành khí, có thể đầu thai luân hồi. Mà Phạm KhinhBa lại cực hiếm thấy, không oán không hận không yêu không niệm, không có hồnchỉ có phách, không có cách nào đầu thai.
Phán quan vốn định giúp nàng tụ hồn, nhưng năm đóthiên tai nhân họa đặc biệt nhiều, sóng thần địa chấn theo nhau mà đến, địa phủđầy quỷ vì tai họa. Đội ngũ hồn phách chỉnh tề xếp hàng đầu thai liền sắp đếnnửa năm sau, ai còn rảnh lo phách của nàng cả ngày chơi bời lêu lổng. Thậm chíđến cuối cùng, nàng còn bị phán quan kéo đi làm nhân viên tiếp tân, phụ tráchghi danh hồn phách —— biết rõ nàng sợ quỷ.
Thẳng đến một ngày, nàng tiếp một linh hồn mới đến,cũng chính là con gái Trấn Quốc công của Phượng thị Hoàng triều, Tạ Y Nhân.Phán quan tra thấy Tạ Y Nhân rõ ràng dương thọ chưa hết, lại đã trút hơi thởcuối cùng, không còn cơ hội quay trở lại dương thế. Sau khi nàng cùng hắn kýhiệp ước, rốt cục có cơ hội mượn xác hoàn hồn, có thể không cần mỗi ngày gặpquỷ.
Tạ Y Nhân, nữ, thân thế hiển hách, xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-thinh-tu-trong/115881/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.