Dù sao cũng là bèo nước gặp gỡ, Phạm Khinh Ba không hềđể ý đến cái nhìn của Thư Sinh với mình, ngược lại lại có nhiều hưng trí đánh giá khuôn mặt hắn.
Thư sinh ngốc này đỏ mặt lên, nguyên bản khi nghe câutrước thì mặt đỏ hai phần nay đã biến thành bảy phần, có chút tư sắc nhìn lạicàng thêm hương vị, còn chưa kể tính tình cổ hủ lại mang khí chất nho nhã, cànglàm cho người ta muốn đùa giỡn. Khó trách Ngũ tỷ vừa nhìn thấy hắn liền muốncho hắn ăn xuân dược, nghĩ đến thuộc tính cấm dục bất luận từ cổ chí kim đềuđược các loại thục nữ hoan nghênh.
Nhưng đáng tiếc nàng là thích thân hình tráng kiện,toả sáng như mặt trời, loại bạch diện thư sinh này, thoạt nhìn mềm mại dễ đẩyngã, hoàn toàn không có cảm giác an toàn.
Phạm Khinh Ba không có hảo ý cười: “Nghe ta nói nàythư sinh, rõ ràng là ngươi muốn nghe ta mới nói, kết quả tại sao vừa muốn nghelại vừa muốn ta tự trọng?”
“Chuyện này…”
Thư Sinh như bị nghẹn không có cách phản kháng. Biếtrõ lời này có chút không đúng, nhưng lại không thể nói lên là không đúng ở chỗnào, gấp đến độ giơ tay áo lên trán thấm thấm mồ hôi, đột nhiên động tác dừnglại, biến sắc, ngạc nhiên nói: “Phạm cô nương làm sao mà biết tên của tại hạ?”
“Ôi?” Lúc này đến phiên nàng phản ứng lại, “Ngươi tênlà gì?”
Thư Sinh buông tay áo, nho nhã lễ độ chắp tay nói:“Tại hạ họ Thư tên Sinh, tự(1) Cần Chi.”
Khụ! Phạm Khinh Ba thình lình bị nước miếng của bảnthân nhất thời nuốt vào làm cho sặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-thinh-tu-trong/115872/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.