Hương khói lượn lờ, trong không khí phảng phất cóhương gạo, trong con hẻm nhỏ vang vọng tiếng phụ nhân (người phụ nữ) gọi contrở lại, thanh âm đã nhuộm đẫm không khí bữa tối gia đình.
Phạm Khinh Ba nhìn thấy vài đứa nhỏ ham chơi khôngmuốn về nhà đang trốn sau gốc cây cổ thụ, còn hướng lại chỗ nàng nháy mới cùngbĩu môi, ngầm hiều ý sẽ không tiết lộ, hướng bọn hài tử gật đầu mỉm cười, sauđó thản nhiên xoay người. Hướng đến hai vị phụ nhân đằng kia, chủ động tiến lênbáo cho họ biết chỗ ẩn thân của những đứa trẻ “ngoan” .
Nghe được phía sau vang lên một chận chi oa quát mắng,tâm tình nhất thời thoải mái rất nhiều, nguyên bản hai vai uể oái cũng tràn đầysinh khí bừng dậy.
“Trả thù xã hội” quả nhiên là thứ thuốc chữa khỏi cảmxúc tiêu cực rất hay.
Nàng khôi phục tâm tình xong, lại ngênh ngang bướcxuyên qua phố hẻm, coi việc chỉ trỏ của người qua đường như không thấy. Mà khinhững tiếng nói nhỏ khe khẽ chung quanh biến mất dần, lại càng ngày càng cónhiều người chào hỏi nàng, nàng liền biết, đã gần đến nơi nàng ở….. phườngThanh Mặc
“A, Tiểu Phạm đi chơi với tình lang đã về rồi sao?”
“Ai, Tiểu Phạm, ngươi tại sao lại sớm như vậy đã trởvề ? Sao không tìm một khách điếm ôn tồn một phen a.”
Phạm Khinh Ba tươi cười đầy mặt, chắp tay nhất nhấtđáp lại.“Chê cười, chê cười”.”Khách khí, khách khí.”
Hai năm nay nàng cho là đã có thể cực lực hiểu rõ cátính của bọn họ, nhưng khi phát hiện trình độ kiên trì dây dưa gán ghép củahàng xóm láng giềng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-thinh-tu-trong/115871/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.