“Ba, Chiết Chi mới là em gái con, vậy… Điềm Điềm kia là ai?”
Hoa Cường làm sao biết Hoa Tư Điềm là ai?
“Đi qua đó xem tình huống trước đã, đi xem thử Chi Chi thế nào rồi.” Hoa Cường nhăn mày lại, suy nghĩ rất lâu, cả hai suốt dọc đường đều không nói chuyện.
Chờ hai người bọn họ tới nơi, hiện trường đã loạn thành một đống, Hoa Tư Điềm và Vương Quế Phân bị hai cảnh sát chế trụ, Hoa Tư Điềm nhìn thấy Hoa Tư Hàm và Hoa Cường giống như nhìn thấy hi vọng, vốn dĩ đang có bộ dáng buồn bực thì bây giờ như thể đã sống lại.
“Ba, chị.” Hoa Tư Điềm thấy hai người thì muốn tiến lên, lại bị một cảnh sát giữ chặt.
“Thành thật đứng yên đi.” Cảnh sát vô cùng không kiên nhẫn mở miệng, giống như thể phú nhị đại tồn tại trên cõi đời này, chính là để lãng phí lương thực và không khí.
Vậy mà còn ác ý phóng hỏa, đúng là đầu óc có bệnh.
Hoa Cường vốn dĩ cũng không định mặc kệ Hoa Tư Điềm, không nói đến vấn đề ông không biết Hoa Tư Điềm là ai, chỉ cần dựa vào việc ông quan tâm dưỡng dục Hoa Tư Điềm nhiều năm như vậy, chắc chắn sẽ không để mặc cô ta.
Nhưng không biết xui xẻo thế nào, người đứng bên cạnh Hoa Tư Điềm lại là Vương Quế Phân.
Hoa Cường nhìn thấy Vương Quế Phân, cái gì mà tu dưỡng ưu nhã đều vứt hết ra sau đầu, một cái tát lập tức bay tới: “Mày còn dám xuất hiện trước mặt tao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3088992/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.