Tôi vừa mới trốn đi làm chủ hôn cho Quang Khải, phạt còn chưa chịu xong thì "vương phi" của hắn lại đang đứng trước mặt tôi, trong một lúc tôi cảm thấy mình thật hồ đồ.
- Tên chị là Phong sao, nghe thật hay! – Tiếng nói du dương của công chúa cất lên làm tôi sực tỉnh.
- Nhã Phong. Công chúa nghe đã giống tên con gái hơn chưa? – Tôi cười ngớ ngẩn vì Phụng Dương vừa nheo nheo mắt, đáng yêu khôn tả.
Cây quạt trên tay lão già gõ nhẹ lên trán tôi. .
- Đói bụng chưa, sao còn đứng ngẩn ở đây?!
Lão vừa nhắc thì bụng tôi lại biểu tình, tôi liền nhanh nhảu:
- Công chúa ở lại dùng bữa nhé, mấy món bác Dương làm ngon lắm, tuy không thể sánh với ngự trù nhưng lại rất có hương vị đặc trưng vùng Hồng Lộ, nàng nhất định sẽ thích.
Nàng nhoẻn miệng cười, tiếng nói thanh thanh lại vang lên:
- Hôm nay là mồng một, Phụng Dương ăn chay cầu phúc cho quan gia và phụ mẫu. Hy vọng lần sau có thể được thưởng thức tài nghệ của đầu bếp phủ Tiết độ sứ!
Nói rồi, nàng điềm đạm cúi chào lão già, thong thả bước ra về. Tôi nhìn theo, lẩm bẩm trong vô thức:
- Sao lão Tướng quốc vô lương tâm ấy lại có một cô con gái hiền thục thế này?
Lão già đứng sau vò đầu tôi rối tung cả lên rồi bỏ đi. Tôi xoay người đuổi theo lão, léo nhéo châm chọc:
- Tuệ Trung Thiền sư có nghe gì không, người ta không tu hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nien-hoa/2955457/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.