- Mấy hôm trước chúng ta vừa đi cùng nhau cả một quãng đường xa, không ngờ cậu Nam quên tôi nhanh như vậy. – "Vũ Thành vương" một tay hất lọn tóc lòa xòa trước mặt, tay còn lại vẫn lăm lăm thanh kiếm.
- Nguyễn Văn Thân! – "Con cá" vừa mắc câu hét lớn.
Nhân lúc bọn lâu la mất tập trung vì lo cho tên thủ lĩnh, nữ chủ trên danh nghĩa của Dưỡng Chân Trang đã chiếm thế thượng phong. Nàng vung kiếm tặng cho mỗi tên một nhát chém trên cánh tay buộc bọn chúng buông vũ khí. Nguyễn Nam thừa dịp anh phu xe nhìn sang phía mợ cả mà gạt chân rồi bỏ chạy về phía đường hầm. Hắn không ngờ được nóc đường hầm còn cách trần mật thất một khoảng. Từ khoảng trống ấy, một bóng dáng pha lẫn nét thướt tha xinh đẹp tuyệt trần của thiếu nữ và sự oai dũng anh tuấn của thiếu niên nhẹ nhàng nhào lộn một vòng đẹp mắt trước khi đáp xuống giương kiếm chặn ngang đường thoát của tên cướp ngục.
- Nhã Phong...! – Hắn thảng thốt kêu lên.
Thừa thãi! Một nhân vật xuất chúng như thế ở chốn thanh tịnh hẻo lánh này còn có thể là ai?
Tôi đưa tay phủi bớt mạng nhện bám trên bộ áo lam, cố nén đau vì cú nhảy làm động vết thương ở lòng bàn chân, tự nhủ lần sau không thể hiện bằng cách này nữa. Mấy năm qua không có ai chui vào đường hầm chơi trốn tìm càng không có ai leo lên tận nóc, giờ bụi bám nhện giăng đầy. Cũng may khí độ của tôi đã lấn áp vẻ nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nien-hoa/2955437/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.