Hơn 6 giờ sáng, tôi đang nằm trên giường đắp chăn ngủ rất ngon thì lát sau bị đánh thức bởi tiếng ồn ào của cái loa trong xã. Không thể ngủ được nữa, tôi đành uể oải thức dậy. Mà từ lúc về, đúng lúc nhà tôi mở quán bán đồ ăn vặt, sáng nào tôi đều dậy sớm phụ việc giúp bố mẹ nên cũng quen rồi.
Tôi vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt xong thì đi xuống phòng bếp. Nhà tôi có bốn người: bố, mẹ, tôi và em gái đang học lớp 7. Sáng nay con bé đã dậy sớm tham gia buổi ngoại khóa do trường tổ chức. Bố mẹ tôi đang bận rộn chuẩn bị nguyên liệu bán hàng.
"Con dậy rồi." Nói xong, tôi ngồi xuống bàn, ngáp dài một hơi.
Mẹ tôi cười khẽ nói: "Mẹ có nấu nồi cháo đặt trên bàn đấy, con ăn đi. Với lại ngày hôm nay vắng khách hơn rồi nên con cứ ở nhà nghỉ ngơi nhé."
Tôi múc cháo ra bát, vừa ăn vừa nói: "Có sao đâu, hôm nay cứ để con đi giao hàng cho ạ."
Bố tôi cũng nói: "Con lên thành phố vừa học vừa làm đã vất vả rồi, được mấy ngày nghỉ vừa nhà lại thức khuya dậy sớm cùng bố mẹ bán hàng như vậy..."
Tôi cười xòa nói: "Con đã nói không sao mà."
Đúng là mấy ngày hôm nay có hơi mệt thật nhưng đâu chỉ có mình tôi phải cố gắng đâu. Bố và mẹ tôi, dù những lúc vất vả hay khó khăn nhưng họ chẳng lúc nào kêu than cả, cho nên khi còn ở nhà, tôi phải cố gắng giúp đỡ bố mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhung-ngay-vo-lo-vo-nghi/2589558/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.