Lúc bước đến chân cầu thang tôi xém chút ngã đập đầu vào bậc cầu thang, mọi người vội bỏ việc ăn uống chạy đến đỡ tôi, tôi cười cười nói mình bất cẩn quá.
Từ đầu đến cuối Hàn Nhuận vẫn luôn hỏi thăm tôi, tôi vẫn cười như mình rất ổn. Tina hôm nay lộ ra mặt, ngồi ăn mà quấn lấy Hàn Nhuận.
- Con chắc mình ổn chứ?
- ............. ( cười, gật đầu liên tục)
- Ý Nguyệt nói xem cô chủ bị làm sao?
- Ý Nguyệt!
Tôi hét lên, giọng tôi to hơn bình thường, tôi biết Ý Nguyệt đã viết hết ý định cần nói từ lâu rồi, chỉ việc giơ lên cho mọi người xem thôi.
Tôi đứng trên bậc thang, ánh mắt cầu xin chị ấy đừng làm thế. Chị ấy hiểu, gúi gầm mặt vội xé trang giấy không để ai thấy. Tôi nhìn chị ấy nói thầm hai chữ " xin lỗi".
Chị ấy vội gật đầu cười với tôi, lúc sáng chị ấy có xem qua nhiệt độ cơ thể tôi. Tôi uống thuốc có sẵn trong hộp thuốc rồi bảo chị ấy cứ im lặng là được rồi.
- Con bị làm sao vậy? Lại gần chút cho ta xem...lại đây, lại đây
Tôi lắc đầu rồi bước thêm mấy bậc thang nữa, mặc cho bàn tay của bác gái vẫy vẫy tôi lại. Tina cười đễu rồi cũng lên tiếng khuyên tôi, tôi vẫn im lặng, lắc đầu, xua tay.
Hàn Nhuận vội chạy đến tóm lấy tay tôi, tôi hất mạnh tay ra, ai cũng ngỡ ngàng nhìn tôi. Tôi chạy nhanh lên phòng, khóa của xong tôi nhào lên giường vùi mặt vào lớp chăn mềm mại.
Bỗng khóe mắt tôi cay cay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-sat-thu-yeu-anh-nhe/1096496/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.