Tôi ngước lên nhìn thẳng vào mắt anh, tay tôi rụt về, tôi giơ đôi tay vẫn còn hơi ấm lúc nãy véo hai bên mặt anh kéo ra.
- Bây giờ, bây giờ em cần anh, cần anh cười cho em xem
Anh có chút ngạc nhiên rồi nở nụ cười rất tươi với tôi, tôi rất thích, thích những lúc anh thế này. Tôi cười với anh rồi tham lam chui vào lồng ngực anh, tay tôi ôm lấy thắt lưng anh, hãy cứ như thế này là ổn rồi.
Chỉ cần ở cạnh anh và con, chỉ đơn giản thấy họ cười vui vẻ mỗi ngày dù có khó khăn tôi cũng sẽ nhanh chóng vượt qua được.
Nếu tôi thấy yếu lòng chỉ cần một tiếng "mamy" hai tiếng "mamy" hay vài ba tiếng " Mạc Mạc", "tiểu sư muội" của con và anh tôi sẽ lại mạnh mẽ hơn.
Chỉ cần anh để tôi tự vào anh thế này, một chút thôi, không lâu đâu....tôi sẽ vững lòng thôi.
Tôi buông anh ra đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ nhàng, tôi cười với anh, tôi muốn anh thấy được Lâm Tiểu Mạc tôi không yếu đuối, không khiến người khác lo lắng vì mình, hãy để tôi dành hết thời gian tôi có làm những việc tôi cho là nên làm.
- Tiểu Mạc ngốc!
Anh xoa xoa mái tóc tôi nói tôi ngốc, mỗi lúc thế này tôi mới nhận được từ anh cái anh gọi là " bên cạnh, quan tâm và chăm sóc". Nói đơn giản nhưng chính sự đơn giản đó mời làm con người vốn đơn thuần như tôi đây nhận thấy được sự việc trước mắt.
Tôi ngồi vào đúng vị trí và tư thế cũ chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-sat-thu-yeu-anh-nhe/1096495/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.