Mỗi ngày trôi qua vẫn yên ã, tôi và Karen vẫn thường xuyên ra ngoài vì công việc, tối về lại loay hoay với mấy mẫu thiết kế. Hai bé con được bà ngoại chăm sóc tôi rất yên tâm, mẹ tôi vốn là người phụ nữ rất tâm lý với trẻ con thì càng có sự quan tâm.
Tòa thành vẫn cứ người ra kẻ vào, mọi người tập luyện như xưa. Dạo gần đây rất nhiều người hỏi thăm tôi, đặc biết là các chị em, họ nhờ tôi giúp đỡ trong việc ăn mặc, có người còn bảo tôi thiết kế riêng cho họ một bộ sưu tậm, choáng thật.
- Mọi người yên tâm, tôi vừa hỏi ý lão đại, tôi sẽ phụ trách thiết kế các trang phục hữu ích cho việc của mọi người.
- Hay quá vậy là có đồng phục mới rồi!
- Tiểu Mạc à! Em thật giỏi nha!
- Mọi người cảm ơn em
Cả đại sảnh rầm rộ cả lên, nam nữ thi nhau bàn về màu sắc, kiểu dáng. Thật tình thì tôi rất muốn giúp tổ chức một việc gì đó, nhưng tôi là nhà thiết kế thời trang ngoài thế ra tôi còn biết làm gì hơn nữa.
- Không cần tập luyện sao? Ồn ào thế này muốn lão đại ra tiếp đón à?
- .....
- Chị có thể nói chuyện riêng với em một chút không?
- Được thôi! Có gì cứ nói
- Đó thực sự là con của em và Hàn Nhuận à?
- Chứ chị nghĩ là của Từ Thẩm chắc?
- Nhưng mà hai người.....
- Chúng tôi quan hệ khi nào có cần báo chị một tiếng để đến xem không?
Tôi vốn không ưa gì bà thím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-sat-thu-yeu-anh-nhe/1096478/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.