“Nếu các anh đưa cho tôi phong bì đó thì số tiền tôi hứa sẽ thuộc về mấy người”
“Được, chúng tôi sẽ lấy cho cô, nhớ giữ lời, 20 phút sau gặp lại” – Đám người đó tính bỏ đi thì Tuệ chặn lại đưa cho họ phong bì xanh mà lần trước cô bị gạt “Các anh lấy cái này tráo đổi với phong bì bà ta đem ra đấu thầu rồi đem phong bì đó về cho tôi"
Tên đó cầm lấy rồi cả đám họ đi khỏi, Tuệ quay lưng đi về chỗ Tuấn. Bên phía bà ta thì đang đắc ý nhưng không ngờ rằng bị người mình thuê phản lại mình. Bà ta cười khẩy “Hôm nay là ngày tàn của gia đình họ Lục đó, họ chắc chắn sẽ rất tức giận vì lỡ mất cơ hội thu tiền này chỉ vì quá ngu ngốc” “Bà đã lấy phong bì đó chưa?” Bà ta cười “Dĩ nhiên, khi thắng cuộc đấu thầu này, nhà họ Lục sẽ không còn vốn xoay chuyển, mặc dù 500 triệu này đối với ta chỉ là con số nhỏ nhưng với họ là rất lớn. Chúng ta thừa biết nhà họ Lục đang thiếu nợ, cái gì mà đứng thứ 2 thế giới? Buồn cười” “Sau khi họ thua, chắc chắn nhà họ Lục sẽ dựa vào ngân hàng để mượn tiện xoay sở, khi đó chúng ta sẽ kéo người đập phá cho họ trở tay không kịp” Cùng lúc đó, đám người họ đến ngồi cạnh túi xách của bà ta “Bà chủ, có vẻ như bà đang có âm mưu gì nhỉ. Có vẻ vui” “Tụi mày đến đây làm gì nữa? Tiền đã đưa, tụi bây muốn gì?” – Bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909359/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.