Cả đám ăn như “quỷ đói”, hắnvới Thư nhìn mà hết dám ăn, Tuấn ngước đầu lên nhìn cả 2 “Hai đứa ăn đi làm gìnhìn dữ vậy? Lạ lắm hả?”
Cả 2 cười rồi gắp đồ ăn, ănđến căng cả bụng luôn nà.
.
.
.
Ngày đấu thầu cuối cùng cũngđến, mọi người gấp gáp chuẩn bị mọi thứ. Xe của Tú Tuệ và Minh Tuấn đang trênđường tới chỗ đấu thầu, thời gian còn đến 3 tiếng, chỉ là họ sợ gặp trục trặcgì nên sợ trễ nên mới đi sớm.
“Mới 2 giờ thôi đấy, chúng taghé vô tiệm nước gần đây ngồi 1 lát rồi đi tiếp” – Minh Tuấn tấp xe vào lề, anhvà Tuệ bước vào ngồi uống nước rồi tán dốc
“Anh nghĩ chúng ta thắngkhông?”
Tuấn nhún vai “Không đoánđược, phong bì này chứa con số mà chúng ta trả nhưng nó đã bị ông ta xem được,giờ anh đang nghĩ thử ông ta ra giá thế nào”
“Ừm, anh nghĩ sao?”
Tuấn chống tay lên bàn “Banđầu bác ra giá là 4 triệu, có thể ông ta sẽ tăng lên vài triệu, nhưng muốn chắcchúng ta nên ra giá 15 triệu 700 ngàn”
Tuệ thắc mắc “Tự nhiên chuivô 700 chi vậy?”
Anh cười gãi đầu “Ờ thì chovô vậy đó, ai biết đâu ông ta ra giá 15 triệu 500 thì sao?”
“Ừm, chắc có thể nhưng lỡ ôngta đưa giá 16 triệu thì sao?”
Tuấn lắc đầu “Công trình saukhi xây xong sẽ thu lợi nhuận lên đến hơn 50 tỷ” (Hình như mình “hơi” lố)
“Thiệt không? Vậy sao anhkhông nộp cái này đi?” – Tuệ chỉ vào phong bì
“Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909357/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.