“Cướp tài sản không chừng” - Khánh Duđoán mò
Tuấn gật đầu “Cũng có thể lắm nha, aimà không mê tiền”
“Ây nhưng mà không đúng, nếu vậy họgiết cả Thiên Vũ làm gì?” – Tuệ thắc mắc
“Có thể là cái tên Lâm đó nhờ vả vớianh ta không chừng” – Khánh Du
Hắn lắc đầu “Không thể, Minh Lâm làngười tự cao kiêu ngạo, anh ta không bao giờ đi nhờ vả ai đâu”
“Vậy không lẽ…cái tên kia lại đi ngỏ ývới Minh Lâm à? Bộ hắn có thù hận gì với em à Vũ?” – Tuệ
“Có nói chuyện nhiều đâu mà thù hận,em có làm gì anh ta đâu mà trả thù, trừ khi…anh ta thích Tuyết Nhi”
Tuấn đùa “Tuyết Nhi đào hoa thật nha,đi đâu cũng có người thích”
Tuệ đánh mạnh vào vai anh “Anh đó, giờnày còn đùa, em dán băng keo anh đó”
“Ờ được rồi, tại không khí căng quánên anh giỡn tí ấy mà, xin lỗi ha”
Cả đám ngồi bàn bạc gì đó rồi đi tiếp,thôi thì trong thời gian đó mình qua chỗ của nó đi hen. Bây giờ nó đang tronglớp thiết kế, học rất chăm chú nha.
“Các em, bây giờ hãy thiết kế cho cômột chiếc váy cưới hợp với mùa đông, kèm theo bắt buộc cần có trang sức vànhững phụ kiện khác, thời gian cho các em là 3 tiếng. Bắt đầu” – Cô giáo bướcxuống chỗ nó nói thầm “Không khó cho em chứ Tuyết Nhi?”
Nó cười “Dạ không, là một nhà thiết kế,có rất nhiều khó khăn mà cô”
Cô giáo vỗ vai nó cười “Tốt lắm, cốgắng lên ha”
“Dạ, cảm ơn cô”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909344/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.