Nó đứng khóc trong im lặng, hắn đợi ởngoài mà ko thấy nó ra nên zô tìm thì thấy nó đứng khóc, hắn đưa nó rangoài rồi ôm nó vào lòng
"Em sao thế? Sao khóc hả?" Hắn vuốt tóc nó
Nó nấc từng cơn "Em...em...nhớ bà, ông em cũng rất nhớ bà nhưng giấutrong lòng. Tại em mà bà mới chết, tại em..." Nó tự đánh mình
Hắn thả nó ra tức giận "Anh ko cho em làm thế, dù thế nào thì em cũng ko đk đánh mik"
"Zậy anh nói em phải làm sao? Bà em thì mất, em thì ko phải là con gái củaBa Mẹ, Ba Thư lại là người giết bà em, Mẹ ruột em thì khiến Ba em phảisống lén lút, khiến em bấy lâu nay ko hiếu thảo với Ba. Zậy anh nói emphải làm sao?"
Hắn ôm chầm lấy nó, nhỏ nhẹ nói "Tuyết Nhi, anh ko thể giúp zì đk cho em,anh chỉ có thể bên cạnh cùng vượt qua khó khăn với em"
Nó ôm chặt hắn mà khóc đến ướt áo của hắn. Hắn chọc cười nó "Em mà khóc nữa là anh bỏ em đó, ko thương nữa đâu"
Nó hừng hực lửa "Anh dám?"
Hắn nhéo mũi nó "Sao mà dám đk, anh mà bỏ lỡ em tìm anh “ngũ mã phanh thay” thì sao?"
"Anh đáng ghét, dám nói thế hả?" Nó dí hắn chạy vòng vòng
Khoảng 30s sau hắn chạy thì bỗng nhiên dừng rồi ôm nó vào lòng "Tuyết Nhi, em tính ko lấy đt à?"
Nó chợt nhớ ra rồi chạy về nhà, hắn đứng phì cười, bạn gái mik cũng dễ thương quá đó chớ.
"Ông chắc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909251/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.