Nó vui vẻ ngồi xuống ghế sofa xem lại
- Tuyết Nhi, con rửa ra rồi đưa cho ông 1 tấm nha
- dạ ông, ông nhớ để trong phòng ngủ và phòng khách, như thế mình đi đâu cũng thấy - nó cười híp mắt
- đk nghe theo ý kiến của con - ông cười
- thôi con lên phòng, sáng mai con đi rửa hình rồi đưa cho ông
- ừ
Nó vui vẻ lên lầu zô phòng đóng cửa lại, ngồi trên giường nước mắt tuôn rơi. Bỗng cánh cửa mở ra, người mở chính là...Khải Minh
- Tuyết Nhi, em....
Nó quẹt nước mắt bực bội
- anh zô sao ko gõ cửa?
- anh xin lỗi
- ko cần, lần sau khi zô phòng người khác nhớ gõ cửa là đk
- anh nhớ rồi, mà em...sao khóc? - Khải Minh lại ghế ngồi
- tôi khóc mặc tôi, ko liên quan đến anh - nó lạnh lùng
Cốc...Cốc...Cốc...
- vào đi
Hắn mở cửa zô
- hình như anh zô ko đúng lúc
Khải Minh lạnh lùng nói
- phải đó, ra ngoài đi, chúng tôi đang nói chuyện
- anh khỏi phải đi, anh ko phải người ngoài đâu Thiên Vũ - nó nắm tay hắn
Khải Minh tức giận bỏ ra ngoài đóng cửa 1 cái rầm
- em ko sao chứ?
Nó lắc đầu cười
- em ko sao mà
- chắc chắn ko sao đấy chứ? Anh lo lắm đấy
- em ổn mà, anh đừng lo quá
Hắn đi lại giường nó ngồi
- đk rồi, em đang làm zì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia/1909249/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.