Nốt nhạc thứ hai mươi lăm
Khánh Thư hận bản thân không thể xửđẹp bà chị bất ổn này, để bây giờ vừa chóng mặt muốn ói, vừa lại bị êmông thế này, thật quá sức tưởng tượng mà, ấy thế sao chị ta lại bìnhthường thế nhỉ??
- Rồi cả ba người đến đây có mục đích gì đây? – Nó nãy giờ mới lên tiếng, hỏi vào trung tâm
- Bàn bạc chuyện kết hôn!!!
- Kết hôn??? – Nó tròn xoe mắt nhìn bọn họ, đang đùa cái gì vậy hả???
Minh Tuấn ung dung bước đến bên ghế, bình thản ngồi xuống, đảo mắt nhìn từng người trong phòng rồi gật gù đáp :
- Là anh và Tú Tuệ, không phải em, đừng có mà mơ nữa. – Anh xoa cằm mỉmcười, cái nụ cười này xem ra là đang chọc tức nó đây mà, ỷ mình cướitrước cái chọc nó đấy hả? Xin lỗi nhưng bổn cô nương đây không dễ mắcbẫy của anh đâu nhé.
- Ồ~ chúc mừng nha, vậy hai người khi nào đám cưới? – Nó ôn nhu hỏi
Minh Tuấn giơ ba ngón tay lên, đưa qua đưa lại, xem ra anh rất trông ngóngđám cưới này, vậy cũng tốt, nó sẽ yên tâm nếu giao Tú Tuệ cho anh ấy,Minh Tuấn là người tốt, hẳn là sẽ cho Tú Tuệ một mái ấm thật hạnh phúc.Nhưng mà cái số ba đó là sao? Ba ngày, ba tuần hay ba tháng?
- Ba ngày sao? – Khánh Thư chớp mắt nhìn ba ngón tay đang đung đưa theo nhịp của anh
- Là ba tháng..ấy lộn ba tuần, ba tuần.
Nó và Khánh Thư ồ lên một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia-ver-2/2976885/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.