Nốt nhạc thứ hai mươi bốn
Nó vàKhánh Thư nằm trên giường xem phim, có lẽ khi từ sân bay trở về có quêngì đó quan trọng thì phải mà nó lại không hề nhớ đến, nhưng trong thâmtâm cũng nghĩ rằng mình đã quên gì đó, lập tức trèo xuống giường mở tủquần áo, lục tung cả căn phòng lên tìm câu trả lời nhưng đáp lại là mộtkhoảng không vô tận. Khánh Thư thấy nó đang ngồi ngay đống quần áo đó vò đầu bứt tóc, cũng không hề chú ý xung quanh vì ai đó mà rất bừa bộn,cảnh tượng này nói ra cũng thật hiếm thấy, nó là một con người gọn gàng, sạch sẽ, vậy mà hôm nay trong phút chốc không nhớ ra mình quên gì màlàm rối tung căn phòng xinh xắn, đẹp đẽ kia lên, phải chụp hình, lưu lại bằng chứng.
- Babe, cô nhìn xung quanh mình xem thế nào. – Khánh Thư an tĩnh nằm trên giường, cười cười nói
Nó sau khi “tiêu hóa” được câu nói đó liền đảo mắt một vòng, mắt chữ Amiệng chữ O bất lực ngồi nhìn đống lộn xộn do mình gây ra, Khánh Thư nằm sải lai trên giường, cất tiếng hỏi :
- Cô làm sao vậy?
Nó thở dài rồi để mình tự do rơi xuống đống đồ đó, lại tiếp tục thở dài một hơi nữa, đáp :
- Tôi nghĩ mình quên thứ gì đó nhưng rõ ràng đồ đạc đều có đủ ở đây chỉtrừ vài thứ tôi để lại bên Mỹ, rốt cuộc làm rối tung đồ lên cũng chẳngbiết mình quên thứ gì.
- Cô nói cho mọi người rằng mình đã về đây chưa? Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhoc-dang-iu-va-chang-trai-lanh-gia-ver-2/2976883/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.