Lễ hoa đăng, hoa dìu dập, ngập tràn tài tử giai nhân.
Bạch Thiểu Phong dẫn một đám người đi xem hoa, tiểu Cách ở trước mặt đuổi theo nhưng con bướm vàng vòng tới vòng lui. Bạch Thiểu Phòng nhìn hắn tò mò xem cái này, sờ cái khác, không nhịn được mà cười cưng chiều. Hắn dặn dò: “Tiểu Cách, chạy chậm một chút. Coi chừng ngã.”
“Thiểu Phong, mau tới đây nhìn! Nơi này có gốc cây hứa nguyện!”
Hắn theo tiếng kêu nhìn lại, cách đó không xa, trên một cây đại thụ, treo đầy thiệp hứa nguyện đỏ.
Hắn cười đi tới, khi hắn đến trước cây, lại không thấy bóng dáng tiểu Cách đâu.
Trong hồ bên cạnh, có hai người đang du thuyền, gió nhẹ thổi qua, thiệp hứa nguyện trên cây rung rinh phát ra thanh âm thanh thuý. Hắn đột nhiên cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc.
“Vị công tử này? Vị công tử này?”
Hắn quay đầu, thấy một lão ông đang khom khom lưng gù nhìn hắn. Hắn có chút kỳ quái hỏi: “Lão nhân gia này, có chuyện gì không?”
“Công tử không nhớ rõ ta sao? Ba năm trước lễ hội hoa đèn chúng ta ra mắt! Đúng rồi, lần trước ngươi đến cùng một vị công tử. Lần này, y không có tới sao?”
“Ba năm… trước?”
“Đúng vậy! Ba năm trước công tử đưa một chiếc thiệp hứa nguyện cho ta, bảo ta chôn ở dưới tàng cây, là ước nguyện vài năm. Lúc ấy ta còn cảm thấy ngạc nhiên, thiệp hứa nguyện vì sao lại không treo trên cây, công tử lại muốn chôn dưới đất.”
…
“Ngươi viết cái gì?”
“Không có gì.”
“Cho ta nhìn một chút.”
Bạch Thiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhan/90659/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.