Trịnh Tả có thói quen kiểm soát thông tin, hay còn gọi là thu thập thông tin với Trịnh Tả, yếu tố quyết định thắng thua thường dựa vào thông tin quyết định, người xưa còn có câu “biết địch biết ta trăm trận trăm thắng”.
Tuân theo thói quen thường lệ, Trịnh Tả xem xét bảng thông tin của lớp 10A5 được dán bên trái cửa ra vào, đối với mọi người, cái này chả đáng gì để xem nhưng Trịnh Tả lại khác vì đây là thói quen của hắn.
Trịnh Tả gọi đây là thói quen tốt.
Lớp 10A5.
Bảng thông tin được dán ngày 14/8/2015, tức là cách hôm này 2 ngày trước.
Chủ nhiệm lớp thầy Trần Trung,
Sĩ số 31 học sinh.
Cuối bảng thông báo là con ấn màu đỏ của thầy hiệu trưởng.
Trịnh Tả khẽ gật đầu, “31 học sinh nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít, cũng là một con số hợp lí”.
“Nhưng chả hiểu sao mình lại cảm thấy con số 31 này có gì đó rất kỳ lạ” Trịnh Tả lầm bầm.
Người khác không biết Trịnh Tả có một giác quan cảm nhận nguy hiểm rất mạnh, nếu theo cách mà người đời gọi thì là giác quan thứ 6.
“Thật sự cảm thấy kỳ lạ” Trịnh Tả đối với thứ làm mình không an lòng đặc biệt lưu tâm, bởi vì sao, bởi vì hắn nhát gan a.
Năm học cấp hai của mình, có một thành tích mà khiến Trịnh Tả cảm thấy vô cùng tự hào đó là khả năng bất khả xâm phạm của mình, đương nhiên nghe “bất khả xâm phạm” thì ngưu bức nhưng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nhan-chuyen/3195270/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.