Lúc hai bọn họ trở lại, mấy người Minh Bảo, A Tứ vừa về, họ đã nhận đã thấy có gì đó là lạ, chỉ có Dạ Thu là biết tại sao, còn thi thoảng mỉm cười. Gia Phong đứng ngay cạnh khẽ huých.
“Này, có chuyện gì à?”
Thế nhưng Dạ Thu lại lườm nguýt đứng cách Gia Phong như tránh tà khiến hắn đen mặt.
“Tỷ vừa đi chơi về à, sao bảo không đi?”
Khả Hân lên tiếng trêu ghẹo, Vân Nguyệt thẹn quá tự động đứng dịch khỏi người hắn, nhưng vừa mới dịch chuyển liền bị kéo lại còn sát hơn với khi nãy.
“Muộn rồi, mọi người đi nghỉ đi.”
Vương Tử Dực lên tiếng giải vây rồi quay người ôm nàng đi, vậy mà Hoàng Minh Bảo cũng không tha. Đúng là tâm đầu ý hợp thê tung phu xướng.
“Ấy ấy… Vương gia đi đâu đấy, có nhầm phòng không?”
“Ta tất nhiên về phòng nương tử rồi.”
Vương gia không quay lại, nói xong liền ôm nàng rời đi, mọi người cũng nhanh chóng tản ra về phòng vì mai còn nhiều việc phải làm. Chỉ có Minh Bảo vẫn đứng đó ngán ngẩm.
“Muội muội à, sao muội dễ mềm lòng thế…”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bẫy Tình
2. [Đồng Nhân Harry Potter] Drahar Nơi Ngã Rẽ Thời Gian
3. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
4. Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa
=====================================
“Huynh muốn thấy tỷ ấy đau lòng à?”
Khả Hân đứng cạnh nghe được nhéo eo hắn chống hông chất vấn, Minh Bảo xoa xoa lắc đầu.
“Không, không… muộn rồi, để ta đưa muội về.”
Vừa vào phòng, Vân Nguyệt liền bị hắn ôm chặt, nàng hơi khó hiểu ngước lên.
“Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776113/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.