“Tiểu thư… tiểu thư không xong rồi… Tu Ái Linh…”
Vân Nguyệt đang dùng điểm tâm bị giọng gấp gáp của A Ly cắt ngang.
“Bình tĩnh, em nói Tu Ái Linh là sao?”
“Tu Ái Linh… chết rồi…”
“HẢ?... Vì sao?...”
Thượng Vân Nguyệt giật mình, nơi giam giữ của phủ Vương gia có thể nói nghiêm ngặt không khác gì cung cấm. Làm sao nàng ta chết được.
“Em cũng không rõ, vì không ra ngoài được nên mới nghe thông báo vậy… hơn nữa nô ti bị giam cùng đã biến mất…”
“Không được… ta phải ra ngoài…”
Nói đến đó Vân Nguyệt đã thấy có điều gì đó sai ở đây, nàng vội đứng dậy ra ngoài mà quên mất nàng vẫn chưa thể rời khỏi phủ.
Vương phi cùng A Ly vừa đi đến cửa thì bị chặn lại, đang trong trạng thái khó chịu lại còn bị ngăn lại, nàng quát bọn họ.
“Tránh ra.”
“Vương phi thứ tội…”
Hai tên lính canh cúi đầu nhưng hành động vẫn chắn ngang nàng, A Ly nhìn vẻ mặt sắp bộc phát của nàng liền phất tay, hai tên đó liền lùi dần rồi tựa cả người vào tường cúi mặt. Nhìn như không có gì thực chất họ đang ở trạng thái mộng du.
Vân Nguyệt thấy vậy cũng không để ý nhiều cùng A Ly đi đến chỗ giam. Mấy tên lính và cai ngục thấy nàng xuất hiện có phần ngạc nhiên, không phải tin Vương phi bị cấm túc truyền khắp nơi nên họ đều biết. Nhưng nàng ở đây có lẽ đã được Vương gia cho phép.
“Vương phi.”
Tên quản ngục cúi đầu chào nàng. Vân Nguyệt khoát tay nhìn hắn hỏi.
“Chuyện của Tu Ái Linh là sao… các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776072/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.