Ngoài phủ Vương phi, đèn đã được thắp lên, một vài tên bảo tiêu đi tuần, Vân Nguyệt nhẹ nhàng bay lên mái nhà rồi lẻn vào phòng bằng cửa sổ.
A Ly đang đi lại trong phòng, tiếng động từ cửa sổ phòng nàng đánh động đến. Đưa mắt nhìn hai người còn lại, vội vàng chuyển hướng sang phòng nàng.
“Tiểu thư… tỷ… may quá người không sao…”
Vân Nguyệt vừa đặt mông xuống giường, tiếng cửa mở làm nàng giật mình, khẽ vuốt ngực.
“Trời... làm ta hết hồn… Khả Hân tối rồi sao muội còn ở đây.”
Nhìn thấy Khả Hân còn ở đây, nàng bất ngờ xen lẫn lo lắng, nếu bà ta mà tìm thì sao. Khả Hân biết nàng lo lắng chuyện gì, khi nãy người ở phủ báo bà ta đi ra ngoài tìm ai đó rất gấp nên Khả Hân mới liều lĩnh bám trụ đây nãy giờ.
“Còn không phải lo cho tỷ à… hắn ta có làm gì tỷ không, muội xem nào…”
Khả Hân lo lắng hỏi còn xoay người nàng xem có vấn đề gì không, Vân Nguyệt vừa về còn bị xoay mòng mòng liền cầu cứu Dạ Thu. Mọi người nghe xong dù biết trước cũng không kém ngạc nhiên.
“Biết rồi đúng không… Khả Hân muội mau về đi… nếu để bị phát hiện không hay đâu… Muộn rồi ta muốn nghỉ ngơi… mọi người giải tán đi… có chuyện gì ngày mai hãng nói.”
Mọi người gật đầu đi về, cho nàng không gian nghỉ ngơi. Vân Nguyệt xoa đầu, Dạ Thu vẫn còn trong phòng liền đưa bàn tay mũm mĩm lên xoa bóp đầu cho nàng.
“Muội chưa về phòng à?”
“Không… hôm nay muội ngủ với tỷ…”
Dạ Thu nũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/776046/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.