Sắc cảnh hôm nay khá ổn, từng đàn chim ríu rít bên ngoài cùng tiếng đùa nói báo hiệu ngày mới bắt đầu.
Vẫn là Vương gia thức trước, nhưng trước khi đến quân trang hắn có gọi một cung nữ lại hỏi.
“Hôm qua có ai đến gặp Vương phi?”
“Bẩm Vương gia, hôm qua có Lương phi đến ạ.”
Cứ thế câu chữ này cứ nhảy trong đầu, chính hắn cũng không biết Lương phi là ai. Bên trong Điện Thiên Định, nơi đóng quân trang cũng như làm việc của Vương gia.
“Lương phi là ai?”
Tạ Lâm và Gia Phong ở phía sau ngẩn tò te không biết Vương gia đang nói gì. Đợi mãi không nhận được câu trả lời, hắn bực mình quay lại.
“Các ngươi không nghe ta hỏi à, Lương phi là người nào?”
“Vương gia, nếu thuộc hạ không nhầm… Lương phi là nữ nhi của Lương Ngự Sử và… là một trong các thê thiếp của ngài.”
Tạ Lâm ấp úng nói, nghe xong không chỉ Gia Phong mà chính hắn cũng bất ngờ. Nói cũng phải trước đây hắn không ở quân trang thì cũng lượn qua chỗ Hiên phi, nào biết các tì thiếp khác.
Gia Phong khổ sở, hắn đang nín cười, nhiều nữ nhân quá cũng sợ đến tên thê thiếp mà Vương gia cũng không nhớ.
“Vương quân, có Vương phi muốn gặp ạ.”
Một tên lính gác đi vào bẩm báo, Vương Tử Dực vẫn là phản ứng nhanh dù hơi kinh ngạc nhưng vui mừng vẫn nhiều nhất.
“Cho nàng vào.”
Gia Phong và Tạ Lâm nhìn nhau, không ai bảo ai liền bước ra ngoài.
Ấy vậy người nào đó vừa vui mừng liền giả bộ lật các tấu, giấy tờ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguyet-vuong/252709/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.