Editor: Châu Anh 
Beta: Beo 
Ngày 31 tháng 1 năm 2018, thời tiết rất tốt. 
Khi Tạ Linh Lăng từ cửa hàng hoa về nhà, Vu Tử Trạc cũng đã được bà nội của nhóc đưa về nông thôn để chuẩn bị kỳ nghỉ đông. Tạ Linh Lăng rất may mắn, cô có mẹ chồng rất tâm lý, chỉ cần mẹ chồng có thời gian là bà sẽ tới giúp cô trông nom Vu Tử Trạc. Không chỉ vậy, bà còn an ủi cô hướng dẫn cô phải sống thật tốt. Trong năm khó khăn nhất của cô, mẹ chồng đã động viên cô nhiều nhất. 
Rất nhiều người đều nói trên thế giới này không có sự đồng cảm, nhưng mẹ chồng có lẽ là người có thể đồng cảm với Tạ Linh Lăng nhất. Bà mất chồng ở tuổi trung niên, mất con trai về già. So với Tạ Linh Lăng, số phận đối xử với cô càng bất công hơn. 
Hoàng hôn buông xuống, Tạ Linh Lăng một mình ngồi ở trước bàn làm việc, lấy ra cuốn nhật ký cùng một cây bút, chậm rãi viết xuống: 
‘’Vu Triều, hôm nay là ngày kỷ niệm 6 năm ngày cưới của chúng ta. 
Dường như, anh đã biến mất trong suốt cả năm trời. Mỗi ngày trong năm đối với em đều là một ngày của năm nay, đôi khi em thường nghĩ nếu một năm trước em nhất quyết không cho anh đi nhiệm vụ vào ngày cuối cùng thì chắc anh sẽ không rời bỏ em đúng không? Nếu ngày hôm đó chúng ta có thể nói thêm vài lời lúc anh gọi cho em, liệu điều đó có thể thay đổi kết quả không? Và nếu em có thể quay trở về quá khứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-yeu-tham-toi-11-nam/525009/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.