Chương 98 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Trên thế giới này có rất nhiều lời khó nói, anh có thể chọn không nói, để chúng mãi mãi mục rữa trong lòng. Nhưng một khi đã nói ra, anh lại đột nhiên thấy thật may mắn khi có người chịu lắng nghe. Nụ cười của Cố Nguyên rất đậm, đôi mắt đen láy, như hai viên đá quý lấp lánh. Mặc Lâm nhìn cậu, im lặng hồi lâu. Nửa đời trước, anh tự rèn mình thành một cỗ máy nghiên cứu cảm xúc, công việc hiệu quả là nhiệm vụ của anh. Nhưng khi đêm khuya tĩnh lặng, sự cô đơn của anh chỉ có mình anh nghe thấy. Vô số giọng nói trong đầu anh, anh như một con quái vật, tự mổ xẻ chính mình, rồi đến khi mặt trời mọc, anh lại cẩn thận giấu mình đi. Anh luôn có cảm giác bồng bềnh phiêu bạt, cũng không dám mong cầu có người thật sự chấp nhận mình. Đối phương có thật sự biết mình đang làm gì không? Sự chấp nhận của cậu có thể chữa lành cho anh, nhưng một khi cậu buông tay, anh sẽ biến thành một con quỷ thật sự. Thuần hóa một con quỷ, đôi khi là một chuyện rất đáng sợ. “Về ngủ thôi.” Cố Nguyên kéo tay Mặc Lâm, muốn kéo anh đứng dậy khỏi ghế. Mặc Lâm dùng sức một cái, cậu liền mất thăng bằng ngã về sau, rồi ngồi gọn trong lòng anh. Rồi Mặc Lâm cứ nhìn chằm chằm vào cậu, trong đáy mắt đầy vẻ dò xét. “Anh cho em một cơ hội, em có thể đi, anh sẽ không làm gì em.” Vodka không màu không vị, nên lúc này Mặc Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/3810646/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.