Chương 129 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Cô ấy thân thiện gọi tôi là anh trai, rất siêng năng… cũng khá thông minh, chưa dạy mấy ngày đã thành thạo… Tôi cảm thấy cô gái này rất giỏi giang nên đã giữ cô ấy lại làm việc. Tiếc là sau đó quán lẩu không trụ nổi nữa vì nhiều lý do, nên tôi đành sang nhượng mặt bằng. Số tiền còn lại phần lớn dùng để trả tiền thuê nhà và lương cho nhân viên, mọi người tan rã, nhưng Trần Hồng vẫn muốn đi theo tôi, cô ấy nói không muốn về nhà, muốn tiếp tục theo tôi… Lúc đó tôi cũng chưa chắc chắn về con đường tương lai của mình, nhưng dù sao cũng còn chút tiền sau khi sang quán, cũng không đến nỗi phải nhịn đói. Nhưng mang theo thêm một người thì đúng là áp lực, nên tôi không đồng ý, chỉ mua vé tàu cho cô ấy về quê tìm cha mẹ. Tôi tưởng cô ấy sẽ về, không ngờ lại tình cờ bắt gặp cô ấy đi phỏng vấn ở quán bar… Rất nhiều cô gái vì tuổi trẻ nông nổi mà từng bước đi sai, để không để cô ấy lầm đường lạc lối, tôi tạm thời cho cô ấy ở lại bên cạnh mình… Sau này tôi mới biết được, lúc nhỏ cô ấy sống không hạnh phúc, mối quan hệ với cha mẹ rất tệ, lý do chính khiến cô ấy muốn ra ngoài bươn chải là vì không muốn về nhà… Từ lúc đó trở đi, tôi bắt đầu thấy thương cô ấy, cứ cảm thấy nếu tôi không để ý tới cô ấy, cô ấy sẽ sa ngã. Tôi khuyên cô ấy nên nâng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923254/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.