Chương 128 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Dưới ánh hoàng hôn, một nhóm trẻ con vây quanh nhau, cười đùa nô giỡn với những bong bóng đang bay lượn trên bầu trời. Cố Nguyên đứng trước một quầy nhỏ chờ Mặc Lâm mua thức ăn cho cá. Bên tay phải cậu là một cậu bé chừng bảy, tám tuổi. Trên cổ cậu bé đeo một chiếc máy thổi bong bóng, bong bóng dày đặc phun ra từ đó, phản chiếu ánh sáng đủ màu rực rỡ, mộng ảo như trong giấc mơ, rất thu hút ánh nhìn. Cố Nguyên bất giác nhìn đến ngẩn người. Đây là một trải nghiệm mà Cố Nguyên chưa từng có trong tuổi thơ. Tuổi thơ của cậu trôi qua trong bệnh tật của mẹ và tiền thuốc men. Khi mới bảy, tám tuổi, cậu đã hiểu chuyện như một người lớn. Cậu không giống những đứa trẻ bình thường thích chạy nhảy bên ngoài, chỉ thích một mình yên tĩnh ở một chỗ. Vì vậy, sự náo nhiệt này đối với cậu rất xa lạ, niềm vui đó cũng là điều cậu chưa bao giờ được cảm nhận. Mặc Lâm đứng giữa một nhóm trẻ em, trong tay cầm một chiếc máy thổi bong bóng hình heo Peppa màu hồng. Chiếc máy bong bóng và bộ vest doanh nhân phiên bản giới hạn đắt tiền trên người anh hoàn toàn không ăn nhập, nhưng điều đó chẳng hề ảnh hưởng đến việc anh hòa nhập vào thế giới trẻ thơ. Anh nghiên cứu cấu tạo của chiếc máy bong bóng, liền bị một cậu bé mập chê cười: “Ngốc thật, máy bong bóng mà cũng không biết chơi!” Mặc Lâm ngồi xổm xuống, véo má cậu nhóc mũm mĩm: “Nói ai ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923253/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.