Chương 108 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan “Không… không có gì cả…” Nói không có gì là nói dối, thật ra toàn thân anh lúc này đều cảm thấy rất khó chịu. Thi thể đứng thẳng bao giờ cũng kinh khủng hơn gấp trăm lần so với xác nằm. Huống hồ đây lại là một thi thể đã treo trong rừng mấy ngày trời, mùi hôi thối thì khỏi nói, còn xấu xí vô cùng! Lúc đầu, mắt Tống Giai Nghiêu vẫn còn nhắm, nhưng do đã qua thời kỳ co cứng tử thi, các cơ bắt đầu mềm ra, mí mắt không thể che nổi nhãn cầu nữa nên mắt nửa mở, hơn nửa con ngươi do áp lực trong đầu tăng cao đã lồi ra khỏi hốc mắt. Trên mặt có một ít trứng ruồi, đặc biệt là quanh hốc mắt, mật độ trứng rất nhiều, trắng xóa một mảng, chồng chất quanh vùng hốc mắt. Mắt bên phải bị chim mổ cho rỗng, hốc mắt lõm sâu, dịch lỏng sẫm đỏ chảy từ má phải xuống, có lẽ vì dịch chảy liên tục nên tạo thành một lớp dính đặc sẫm màu vừa khô vừa ướt trên mặt. Mắt trái thì lộ một nửa, qua lớp trứng ruồi dày đặc có thể lờ mờ nhìn thấy giác mạc như những đám mây. Vương Nhạc cố ép bản thân nhìn vào thi thể, dây leo núi quấn quanh cổ Tống Giai Nghiêu một vòng rưỡi, dây đã lún sâu vào lớp da ở cổ, đoạn cuối của vòng dây kéo dọc theo xương hàm lên trên, như thể muốn nhấc cả xương hàm lên vậy. “Dây thừng quấn cổ một vòng rưỡi, tôi nghĩ nên cắt đứt nó thì hơn!” “Anh em, đây là dây leo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923233/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.