Chương 107 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Biết được An An chưa chết, Uông Luân thở phào nhẹ nhõm. Sau khi trút được gánh nặng, cả người cậu đổ về phía sau ghế, thư giãn hoàn toàn. Có thể nhìn ra mấy ngày vừa qua, chuyện này đã giày vò cậu không ít. Vương Nhạc hỏi: “Lần cuối em gặp An An là khi nào?” “Ngày 7 tháng 12.” Uông Luân đáp rất nhanh: “Hôm đó là thứ Năm, vì em phải chuẩn bị thi cuối kỳ nên hôm ấy là buổi học cuối cùng.” “Lần cuối em gặp cô ấy, An An có biểu hiện gì khác thường không?” Uông Luân cúi mắt, cắn chặt môi dưới, như đang cậu cố nén điều gì đó. Một lúc sau mới từ từ mở miệng: “Hôm đó chúng em chia tay… An An nói, buổi học đã kết thúc, sau này sẽ không liên lạc nữa. Tuy cô ấy không trực tiếp nói chia tay… nhưng em nghĩ, đó chính là lời chia tay rồi.” Vương Nhạc nhớ lại toàn bộ dòng thời gian của vụ án. Khi đó, camera ghi lại được Lưu Ái trở về ký túc xá vào thứ Sáu, chính là ngày hôm sau. Có nghĩa là, ngày thứ Sáu, hai chị em đã gặp nhau ở ký túc xá. Tại sao lại chọn gặp ở nơi đông người như ký túc xá? Chẳng lẽ hai người đã hẹn nhau từ trước? Tối thứ Sáu, tất cả bạn cùng phòng đều ra ngoài chơi, đến tận tối Chủ Nhật mới quay lại. Vậy An An đã rời đi lúc nào? “Em về ký túc xá đại học rồi gửi rất nhiều tin nhắn WeChat cho An An, nhưng cô ấy không trả lời. Tối thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/3923232/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.